Một lần tôi hỏi ông: “Ông có thấy bất công vì kiếm được chẳng bao nhiêu tiền không?”
Câu trả lời của ông gây ấn tượng sâu sắc cho tôi:
“Vâng, tôi kiếm tiền không đủ sống, nhưng tôi luôn tìm kiếm cơ hội khác. Một khi tôi còn làm việc ở đây, tôi phải có trách nhiệm với công việc và hoàn thành tốt nhất bất kể tôi được trả công thế nào. Tôi không thể hạ thấp bản thân mình để làm việc qua loa chỉ vì tôi không làm ra đủ tiền“.
Rồi cuối cùng ông rời tiệm và chỉ trong vòng ba năm, ông trở thành chủ sở hữu một tiệm tóc lớn hơn. Bây giờ, ông là một doanh nhân thành đạt với 10 tiệm tóc trong tay.
Một số người giống ông Huang. Dù rơi vào bất cứ hoàn cảnh nào, họ vẫn giữ vững phẩm cách của mình. Như ông Huang nói: “Tôi không thể hạ thấp bản thân mình”.
Một người bạn khác của tôi là Ah Tang. Ah Tang bắt đầu bươn chải khi mới bước qua tuổi hai mươi và trở thành tỉ phú trước 30 tuổi. Anh sở hữu rất nhiều các công ty trên khắp thế giới và sẵn sàng kết bạn ở bất cứ nơi nào anh đến. Tôi rất ngưỡng mộ anh ấy và trong buổi tối nọ sau khi ăn tối xong tôi tiếp cận anh ta với một câu hỏi: “Loại người nào có nhiều khả năng thành công trong kinh doanh nhất?”.
Anh suy nghĩ về câu hỏi một hồi rồi nói: “Tôi nghĩ điều quan trọng là hãy quan sát ai đó và xem cách họ đối xử với các tiếp viên và bồi bàn trong nhà hàng”.
Tôi rất tò mò khi nghe vậy nên hỏi: “Tại sao cách đối xử của một người nào đó đối với các nhân viên trong nhà hàng lại có liên quan đến nghề nghiệp hay công việc của họ?”.
Ah Tang mỉm cười và nói:
“Người ta thường cư xử đúng khi họ tiếp xúc với người cùng cấp hay cao hơn, nhưng sẽ tháo bỏchiếc mặt nạ đó và bộc lộ con người thật khi họ tiếp xúc với người thấp cấp hơn. Thành công trong kinh doanh là một trận chiến và biết được nhân cách thật của một người nào đó là một điều kiện tiên quyết để biết được họ có thành công hay không”.
Sau đó, tôi nói chuyện với một người bạn lớn tuổi mà tôi hết mực kính trọng có cùng quan điểm. Ông nói:
“Để tiên đoán tương lai của một người chỉ cần nhìn vào cách họ đối xử với người khác. Nếu họ có vẻ nịnh bợ người trên cấp nhưng lại ức hiếp người dưới cấp, họ sẽ không thành đạt lắm”.
Khi tôi trưởng thành hơn, tôi học được rằng người ta đối xử với bản thân thế nào đa phần phụ thuộc vào cách họ đối đãi với người khác. Nếu bạn muốn được người khác tôn trọng, bạn trước hết phải tự trọng.
“Bạn là ai” không liên quan nhiều đến việc bạn có bao nhiêu tiền, mà nó phụ thuộc vào việc bạn tự coi mình thế nào và yêu cầu bản thân ra sao. Nếu bạn đặt tiêu chuẩn thấp, thì bạn không đáng được coi trọng. Tuy nhiên, khi bạn đặt yêu cầu cao cho bản thân, bạn sẽ là một người chuẩn mực.
Nói cách khác, bạn có thể nghèo nhưng đừng thấp kém.
Theo: vietdaikynguyen.com
Vui lòng nhập email của bạn để đăng ký